bạn học Tống Phước Hiệp 1972
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» TIN BUỒN VĨNH LONG
Thơ Như Không trước 2000 EmptySat Sep 05, 2015 11:59 am by Admin

» TIẾNG HÁT BẢO YẾN
Thơ Như Không trước 2000 EmptySat Jun 28, 2014 12:08 pm by Admin

» Tous les garcons et les filles_ F.Hardy
Thơ Như Không trước 2000 EmptySun Jun 15, 2014 8:54 am by Admin

» TÌNH KHÚC NGUYỄN VĨNH TIẾN
Thơ Như Không trước 2000 EmptyThu Nov 07, 2013 9:45 pm by Admin

» TÌNH KHÚC PHÚ QUANG
Thơ Như Không trước 2000 EmptyWed Nov 06, 2013 9:04 pm by Admin

» 4. THƠ MAI TRUNG TĨNH
Thơ Như Không trước 2000 EmptyFri Oct 25, 2013 11:19 am by Admin

» 4. PHIM HÀN QUỐC: XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI XUÂN
Thơ Như Không trước 2000 EmptyTue Oct 15, 2013 11:15 am by Admin

» 3. RỪNG NA UY _ Đạo diễn : Trần Anh Hùng
Thơ Như Không trước 2000 EmptyTue Oct 15, 2013 11:02 am by Admin

» 2. ÁO LỤA HÀ ĐÔNG
Thơ Như Không trước 2000 EmptyTue Oct 15, 2013 11:00 am by Admin

Affiliates
free forum

Thơ Như Không trước 2000

Go down

Thơ Như Không trước 2000 Empty Thơ Như Không trước 2000

Bài gửi by Nguyen Van Chin Mon Sep 30, 2013 1:48 pm

BÀI    KHÔNG    TÊN

người về ngôi vị kiêu sa,
ở đây lặng lẽ một ta đứng chờ
ta chờ đời nối cầu mơ
để ta bước xuống sang bờ bên kia !
Như Không
 (1969)

Đây gần như là bài thơ đầu tay của Như Không (trình bày cũng gần như vậy, đăng trên báo xuân của lớp 10B1, Tống Phước Hiệp, năm Canh Tuất - 1970, tác giả mới 15 bước qua 16 tuổi).
Làm được bốn câu lục bát đúng vần nhưng chẳng biết đặt tựa gì, nội dung cũng không biết nói về chuyện gì, đành phải nói “huề vốn”. Chờ có cầu rồi bước xuống (trong hình dung chắc cầu nầy thấp lắm, chứ ngày nay muốn qua cầu phải lên dốc gần hụt hơi!) rồi….qua bờ bên kia !



Khi xa
             NHƯ KHÔNG

ta dạt xiêu về tới Cần Thơ
chiều qua sông nghe nước hững hờ
sóng êm như muốn thành sương khói
ta buồn ta cũng muốn nằm mơ

ở đây quả thật dư bè bạn
ngoài H. ra còn cả muỗi đen
nằm thật thấp nghe lời ru của muỗi
thấy sao trời ta biết ngọn nước quen

ngày vẫn trôi và tháng vẫn qua
ta khô thân như gốc cây già
đêm mang sương xuống, mây mưa xuống
xanh mướt rong rêu , chùm gởi hoa

chắc mai ta về , em thân yêu !
trên chuyến xe nghiêng chở nắng chiều
tóc ta - sợi nắng già hiu hắt
cũng nghe đời bắt cháy cô liêu
( 1973 )


mịt mờ như vọng dương
NHƯ KHÔNG

khi về qua ngõ người đìu hiu
tóc ướt mưa - mưa chỉ rơi đều
một năm như mọc thêm ngày tháng
và tháng ngày cũng tưởng xanh rêu

trên tay còn một bông tỵ ngọ
bởi áo xanh , môi nhỏ màu hường
lao đao chiếc lá vừa rụng xuống
gặp người ta muốn nói : dễ thương !

mùa hè ta - đưa người vào học
để phố nắng lên trắng áo bay
ta chấp chới trong rừng áo đó
( vẫn sợ người tan biến như mây )

hôm nay dường đâu đây bão rớt
góc quán này ngồi tưởng dáng ai
đời vô thường , nắng mưa bất chợt
em vô thường trong trí nhớ ta ?

dù mai đây đời chia trăm nhánh
tóc em nồng chắc vẫn bay hương
nhánh đời ta quay về chốn cũ
chắc mịt mờ như kẻ vọng dương !
                          (1973)

cô spcn có khuôn mặt giống V.
NHƯ KHÔNG

nhạt màu xiêm hoa violettes
cô áo xanh lạc giữa sân trường
tột nghiệp như cơn mưa bóng nắng
rớt lơ ngơ trước cửa giảng đường

cô đi qua trong lần rất vội
thôi ngập ngừng như thoáng mưa sa
tôi ngồi cỏ rụng vàng hoa
có con sâu rớt như là nhớ hương
                          (1973)


khuất một chỗ nào
NHƯ KHÔNG

trời cũng lạnh như những lần đông khác
em có qua đường phố lá me bay ?
đôi khi như buổi sáng hết một ngày
trời cũng lạnh, đông rồi em có biết
ở đâu thời gian cũng trôi biền biệt
như dòng sông ngang phố nhỏ cổ xưa
và chúng ta phải sống mấy cho vừa
chợt thảng thốt khi nhìn về quá khứ !
anh ở đây vẫn nhớ người cố xứ
mỗi lần đi thôi thúc mỗi lượt về
anh ở đây mà tưởng đã xa quê
nên buổi sáng thấy xanh hàng lá nhớ …
anh ở đây mà tưởng chừng cách trở
vài điếu thuốc đầu khói chửa vàng tay
sống ở đây anh đếm tháng đếm ngày
anh sẽ kể em nghe , em yêu dấu
thành phố này thật nhiều hoa hoàng hậu
buổi sáng anh đi hoa đỏ môi cười
bởi lắm phố cao che khuất nắng tươi
thêm hơi lạnh cho học trò làm dáng
phố bổng dễ thương ( với màu áo ấm )
anh vẫn hay tìm màu áo em xưa
( để đôi khi trời bay lá như mưa
anh vẫn thấy một chút gì thân thuộc )
giữ chiếc lá lạc trong tay , bất chợt
rằng đời anh những sôi nổi vô chừng
và linh hồn là một cõi u minh
chỉ sợ khuất em... trong phần bóng tối
                                 (1973)


mưa không cùng
NHƯ KHÔNG

tuổi nhỏ chàng ở phố xưa
có dòng sông xuôi ngày cũ
ngậm ngùi quá khứ như mưa
hôn lên bông hồng héo rũ

chắc nàng có đôi mắt đẹp
và chàng nhiều lắm ước mơ
hạnh phúc xanh như màu lá
vàng rơi mái tóc ơ hờ
chắc nàng có đôi mắt đẹp
và chàng nhìn đời bao dung
sợ tàn nụ hoa buổi sớm
dẫu mai thương nhớ khôn cùng !
chắc nàng có đôi mắt đẹp
khi nhìn nên chàng bâng khuâng
nên chỉ mỉm cười khi gặp
……………………………………..
đôi khi khói thuốc ngập ngừng

hai năm đủ xa tuổi nhỏ
yêu người mà sao ngại ngần
chưa kịp trao cành hoa đỏ
nhỡ ra tình sẽ phù vân !
                  (1973)


lục bát
NHƯ KHÔNG

HÒA
ngoài sân có một ngọn mai
mùa xuân em tới dấu hài vàng hoa
gió đưa một cánh bay xa
chợt nghe nỗi nhớ trong ta mỏi mòn

MỘT CHÚT MƯA
ngày mai trời sẽ cao hơn ?
làm sao em biết dưới cơn mưa hè
có người qua lối cây che
lặng rời chốn cũ lòng se sắt buồn !

CƯỜNG
con sâu trước cửa giảng đường
rớt trên vai áo nghe thương nhớ nhiều
chừ xa chắc nhỏ buồn thiu
mai ta về sớm – xe chiều chẳng đưa

MỘT CHÚT HƯƠNG
mùa đông sợi nắng lưa thưa
hàng cây mơ cũ qua mưa thêm dầy
bâng khuâng khi ngước nhìn mây
người xa có thấy tháng ngày triền miên ?
                              (1973)
     
 
     Sáng mờ nỗi nhớ

anh thức giấc khi nghe thấm lạnh
trời mờ sương tình hẳn mù sương
mưa chiều rồi sáng nay đã tạnh
em có còn một chút vấn vương

anh đứng nghe loài chim kể chuyện
gió ru đêm, lá ngủ vô thường
trời hôm nay dày sương khói quyện
em ở đâu giờ, hỡi em thương !
                      Như Không (1974)



Như yêu

em như con nai nhỏ
trong tháng ngày ngu ngơ
khi chân không trên cỏ
có hay ta làm thơ

Như điên

bừng ánh mắt chiêm bao
ta nhìn ta xa lạ
người tìm người xôn xao
trời quanh năm vẫn hạ

Như say

ly rượu nào rơi vỡ
còn ly nào ta say
cho một đời lo sợ
trái đất bỗng ngừng quay

                      Như Không (1974)


Thêm mấy lần hoa

anh trở lại rất gần sau tết
nắng đổ sao đường phố buổi trưa
vai xách nhỏ mang hồn trĩu nặng
nhớ ngày thơ lạc mất mấy mùa

anh trở lại rất gần sau tết
nắng thêm khô nhánh tóc đường xa
cành mai cũ thêm chồi thêm lộc
anh trở về thêm mấy lần hoa ?

buổi tối mình anh trên phố cũ
đâu tá người xưa, ai người xưa ?
còn đóa hoa nào chưa héo rũ
cho kẻ hành hương tìm ngây thơ

về, qua cầu đếm sầu mấy nhịp
gió lay trăng loáng sáng dưới chân
thẫn thờ rất vội cùng sông nước
bởi đời hiu hắt lắm em thân !
                          Như Không
                            (1974)


Cho lần trở lại

gió tung bụi cát mù khơi
nắng đeo mái tóc rối bời của ta
một lần làm kẻ đi xa
hai lần đứng ở trên phà nhìn sông
ta trở về đây Vĩnh Long
theo xuôi quốc lộ, qua dòng Tiền giang
như nghe một chút rộn ràng
vương trong hơi thở hay ngàn sóng xô ?

trường xưa lầu mái rêu khô
đi xao xác lá, buồn vô chừng buồn
tưởng chừng như bước qua truông
hay lên rừng rú vào buôn bản mường
luống hoa xưa mấy cánh hường
mấy hàng vạn thọ khô dường đã lâu
hình như mạch đất hằn sâu
hoa lưu ly nở tím màu rồi em !
                               Như Không
                                 (1973)



Đêm ngỡ tình cờ
               hình như cho H.
ta tưởng quen em từ đêm xưa
(đêm sao thắp sáng tháng mười hai,
đêm liên hoan cuối-đêm vui cuối)
em giữa sân trường, sương ướt vai ?

dong xe ta đón em làm khách
người khách kêu : đừng - cấm chạy nhanh
va ta lúc ấy như ngơ nghếch
chân đạp nhiều vòng, xe loanh quanh

quen em lần nữa vào đêm nay (?)
ừ nhỉ ! đêm này tháng mười hai
nhìn môi em nói, ta không nói
nghe chút buồn lên, lạ sprite !
                 Như Không
                   (1973)


lục bát Tết

29.
hai mươi chín qua chợ đêm
đứng chờ sương xuống cho mềm tóc ra
nghe đêm thoảng chút hương hoa
nghe hồn ta lạc mù xa lối về
30.
tối ba mươi vẫn giữa trời
mừng giao thừa đến sáng ngời hỏa châu
tưởng chừng khuôn mặt đêm thâu
mọc trăm đôi mắt nhìn sâu xuống đời
1.
mùng một có lẽ khác thường
xin vài tia nắng cho hường mùa xuân
xin cha mẹ để con mừng
dù cây tuổi cũ chua từng trổ hoa
2.
vòng xe phố thị gần xa
phất phơ xiêm áo cũng ra hội hè
một vòng thôi đủ ngừng xe
mùa xuân là cớ để che lấp đời
3.
nhấp ly rượu lạnh bờ môi
lỡ say rượu cũng cuốn trôi tháng ngày
bọn mình còn lại gì đây
sao không uống cạn để đầy để vơi ?!
                        Như Không
                           (1974)



Cũng như mặc niệm

anh đi rong giữa Sài Gòn khi lá ngủ
rồi ngồi đây nhìn liễu rũ che đời
lạnh hai vai mới biết sương rơi
trăng rằm đó lên rồi, đèn sáng quá !
anh nhớ em thương em, ừ chẳng lạ
nhưng làm sao còn chỗ để thương anh
thấy ngày mai sao đời quá mong manh
như chiếc áo giờ đây anh mặc, lạnh
thấy ngày mai sao đời mình cô quạnh
như ánh trăng thành phố đêm nay
ta xa nhau đâu có bao ngày
mà lốc tới chưa kịp gì nhắn nhủ
chút nữa đây anh cũng về cũng ngủ
như mọi người mong giấc ngủ bình yên
có thể mơ hạnh phúc rất hiền
và thức dậy như mọi người mỗi sáng
anh cũng thôi những lời ta thán
để dành lời đếm bước chân đi
muốn nói với em mà chẳng biết nói gì
đã quên mất khúc hạnh ca ngày cũ
thôi trả em vào đời thác lũ
mỗi chúng ta đều có chỗ cuồng quay
chút thảnh thơi còn lại của một ngày
nếu có nhớ thì cũng như mặc niệm.
                          Như Không
                             (1976)



Bãi ghềnh anh
(làm cho B.T)
dù không hẹn nhưng anh vẫn đợi
gió hôm nay như muốn trêu anh
ngắt thêm lá rải vàng mặt đất
thổi hoa sao bay xuống vòng quanh

anh ngồi đếm những hòn sỏi nhỏ
một, hai, ba... năm, sáu… à quên
hình như đã có lần anh hứa
làm bài thơ bảy chữ tặng em

nhỏ biết không cuộc đời anh đó
hắt hiu quá đỗi tháng ngày xanh
và nhỏ tới như dòng nước lớn
như cánh chim xuống bãi ghềnh anh

dù không hẹn nhưng anh vẫn đợi
vì nhỏ ơi anh muốn mong chờ
nghe anh nói đừng buồn nhỏ nhé
cuộc đời không chỉ mộng và thơ
                        Như Không
                           (1980)


Lục bát rời
      (làm cho TP)
tặng em cánh phượng đang mùa
nhớ thời áo trắng ngày xưa đến trường
tóc bay cho gió thêm hương
áo bay để thấy dễ thương học trò

tặng em hoa nở mười giờ
lá xanh, bông thắm như bờ môi ai
chiều về ngọn nắng vàng phai
hoa đi ngủ sớm chờ mai hẹn hò.
                        Như Không
                          (1982)

[/size]
Nguyen Van Chin
Nguyen Van Chin
Admin

Tổng số bài gửi : 6
Join date : 11/08/2013
Age : 70

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết